Tô Tín không đi theo lẽ thường khiến cho người đàn ông vạm vỡ kia cực kỳ kinh ngạc, nhưng thật ra Tô Tín chỉ có thói quen nắm giữ tiết tấu trong tay của mình.
Một võ giả lén lút trốn trong chỗ tối bỗng nhảy ra nói nhảm một trận với hắn, không bằng xem thử tài nghệ của người này trước rồi nói sau, nếu như đối phương quá yếu, vậy thì ngay cả tư cách để nói chuyện với hắn cũng không có.
May mà sức mạnh của người đàn ông vạm vỡ kia cũng không tính là yếu, hắn cũng có sức mạnh của hậu kỳ cảnh giới Dung Thần, chắc chắn sức mạnh của người này có thể xếp trong nhóm đầu những người ở cảnh giới Dung Thần, ít nhất thì mạnh hơn nhiều so với đám võ giả cảnh giới Dung Thần của Ác Nhân Cốc đã bị đám người Vương Ngọc giết chết tức thì.
Đối mặt với mấy luồng kiếm khi hàn băng chết chóc của Tô Tín, người đàn ông vạm vỡ kia hét to một tiếng, quanh người có ánh sáng vàng lập loè, đấm ra một đấm, lập tức có chân khí vô tận nổ ra ầm ầm theo nắm đấm đó, kèm đó là tiếng nhạc thiền có hơi thở huy hoàng, lúc này mới có thể ngăn được kiếm khí chết chóc kia của Tô Tín.
Khi thấy Tô Tín còn muốn ra tay nữa, người đàn ông vạm vỡ kia vội vàng lớn tiếng nói.