Tiêu Hoàng đứng ở một bên chứng kiến Tô Tín giao chiến với dượng Độc Cô Diêm của mình, hắn không thể không nói rằng ngay từ lúc vừa mới bắt đầu Độc Cô Diêm đã trực tiếp bị khí thế của Tô Tín đè bẹp, sự tồn tại của song phương hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Người dượng đáng thương kia của mình khi đối mặt với Tô Tín hoàn toàn rơi vào trạng thái bị động, chỉ có thể bị Tô Tín dắt mũi mà đi.
Quan trọng nhất là đến cuối cùng Tô Tín vẫn để lại một cái bẫy rập cho Độc Cô Diêm.
Tô Tín cũng chưa nói là phải làm như thế nào, hắn chỉ nói là chỉ cần Độc Cô Diêm có thể lấy ra thứ khiến cho Tô Tín hài lòng thì hắn sẽ thả người.
Cứ thế Độc Cô Diêm không biết phải làm sao, theo bản năng hắn liền lấy ra thứ mấu chốt nhất với bản thân, suy cho cùng thì cơ hội chỉ có một lần duy nhất.