Rượu đã vậy, trà cũng thế, lão phu là lệnh quan, lão phu định đoạt.
Lời này của Lưu lão đại nhân tựa như một ngọn gió ngọt lành mát rượi, thổi qua tim Dương Quốc Lương!
“Lưu lão anh minh.”
Nghe xong lời của Lưu lão đại nhân, Dương Quốc Lương suýt nữa đã không kìm được mà vỗ tay tán thưởng. Lời này của Lưu lão đại nhân đối với hắn mà nói, quả thực như mưa rào giữa hạn hán, như hải đăng trong biển sương mù. Dương Quốc Lương nghe lọt vào tai, niềm vui dâng trong lòng.
Quả đúng là buồn ngủ liền có người đưa gối.