Màn đêm buông xuống, Chu Bình An cùng Lưu Mục, Lưu Đại Đao ba người vội vàng thúc ngựa trở về Lâm Hoài Hầu phủ trước giờ giới nghiêm.
Cùng lúc đó, trong Bạch Vân Tự ở khu tây Kinh thành đèn đuốc sáng trưng, nhưng trái ngược hoàn toàn là cảnh tượng có phần tiêu điều ở cổng chùa.
Cổng chùa trống hoác, chỉ còn khung cửa chứ không có cánh, trên khung cửa vẫn còn lưu lại vết rau thối, hoa quả và trứng gà chưa được rửa sạch sẽ; trên tường chùa còn sót lại một hàng chữ mờ nhạt: “Phật do tâm sinh, tâm có Phật, vạn vật trong mắt đều là Phật; tâm là phân bò, vạn vật trông thấy đều hóa thành phân bò”, không biết dùng loại mực gì pha chế mà các tăng nhân của Bạch Vân Tự đã cọ rửa hơn mười lần vẫn không sạch hẳn.
Trước cổng Bạch Vân Tự có hai vị võ tăng tay cầm côn đứng gác, đôi mắt sáng quắc nhìn quanh bốn phía, đề phòng những kẻ tiểu nhân “vấy bẩn tường vách” ban ngày lại đến gây rối.
Cổng lớn hôm nay bị đập phá, vẫn chưa kịp thay mới.