“Chu đại nhân cứ yên tâm, thống kê số liệu vốn là phận sự của bọn ta. Có điều, Chu đại nhân một mình thống kê một bảng số liệu thật sự được sao? Hay là bên ta cử hai ba kế toán cùng thống kê với Chu đại nhân nhé.”
Quỷ Thủ Trương nheo mắt cười khẽ, nhướng hàng mày hoa râm, chắp tay nói với Chu Bình An, vẻ mặt trông rất mực cung kính, nhưng thực chất trong lòng lại vô cùng khinh thường, ngầm châm biếm Chu Bình An không biết tự lượng sức mình, lại cuồng vọng đến mức một mình thống kê một bảng số liệu, còn y và năm kế toán khác lại thống kê chung một bảng.
“Đa tạ hảo ý, ta làm được.” Chu Bình An mỉm cười.
Nghe Chu Bình An nói vậy, nụ cười trên mặt Quỷ Thủ Trương lập tức cứng đờ, cảm giác như có một hơi thở nghẹn lại ở cổ họng, không lên không xuống, khó chịu khôn tả.
Tiểu tử họ Chu này thật ngông cuồng, lão phu có lòng tốt mà ngươi lại không biết tốt xấu như vậy!