Ban ngày đã xế bóng, hoàng hôn chẳng cam lòng mà buông rèm.
Thúc ngựa rời khỏi Thái Thương Ngân Khố, Chu Bình An ngoảnh đầu nhìn lại, hướng về phía hoàng hôn mà nhe hàm răng trắng bóng.
Thái Thương mục nát, cũng như vầng thái dương đang lặn về tây kia, đã đến lúc phải hạ màn rồi.
Nghĩ đến dáng vẻ của Triệu lang trung và những người khác lúc dặn dò mình ngày mai đừng quên quay lại, Chu Bình An không khỏi nhớ tới câu nói kinh điển của Phạm Vĩ ở thời hiện đại: “Cảm ơn nhé”, khiến cho khóe miệng đang cong lên chẳng tài nào hạ xuống được.
Chu Bình An biết, Triệu lang trung và những người khác dặn hắn ngày mai trở lại Thái Thương là để hoàn tất quy trình kiểm tra. Theo thông lệ, việc kiểm tra Thái Thương Ngân Khố ít nhất cũng phải xem qua ngân khố, lật giở sổ sách, tra xét dòng tiền, rồi ra vẻ đưa ra vài ý kiến, có như vậy công việc kiểm tra mới được xem là hoàn chỉnh.