Chu Bình An như muốn suy sụp.
Dĩ nhiên, Nghiêm nhị tiểu thư còn suy sụp hơn.
Chu Bình An được tiểu thị nữ kia dẫn tới trước một tòa kiến trúc ẩn mình giữa cây xanh hoa đỏ, đến trước cửa, tiểu thị nữ nọ liền dẫn Chu Bình An vào trong.
Bước vào tòa kiến trúc, Chu Bình An càng hiểu thêm về sự xa hoa của Nghiêm phủ, nhà xí của Nghiêm phủ này cũng quá xa hoa rồi, trong phòng trải thảm, bày bình hoa, chậu cây cảnh, ngay cả không khí cũng không một chút mùi lạ, ngược lại còn thoang thoảng hương thơm dịu nhẹ.
"Chu công tử, mời." Tiểu thị nữ đứng ở đại sảnh, vươn ngón tay nhỏ chỉ vào một gian phòng.