Nghiêm Tung rất có trách nhiệm. Mỗi bài thi đã được niêm phong đến tay, hắn đều tận tâm tận lực, công bằng mà chấm! Chỉ có hai bài thi là ngoại lệ! À không, tất cả các bài thi, Nghiêm Tung đều tận tâm tận lực, công bằng mà chấm.
Nghiêm Tung hoàn toàn dựa vào chất lượng bài thi để cho điểm. Hắn có thể thấu hiểu được ý tứ của Gia Tĩnh Đế, lại càng nhìn thấu ưu khuyết của từng bài thi.
Chữ viết, lập luận trong bài thi về thời sự chính sách... đều là những yếu tố để tham khảo. Nhưng chỉ cần trong bài thi có đề cập đến những thiếu sót của Gia Tĩnh Đế, thì nhiều nhất cũng chỉ được một ký hiệu “△” mà thôi!
Nghiêm Tung đã làm gương, bảy vị Độc quyển đại thần còn lại đương nhiên cũng tận tâm tận lực. Bọn họ đều là bậc thầy trong việc này, chấm bài thi lẽ dĩ nhiên không thành vấn đề, ai nấy cũng đều tận tâm công bằng mà chấm.
Thế nhưng, chỉ có hai vị Độc quyển đại thần là có ngoại lệ đối với hai bài thi!