Độc lạc lạc bất như chúng lạc lạc, nhất thời mọi người đều vui vẻ hân hoan.
Hỏi đường một vị đại thúc đang vui vẻ ăn bánh bao thịt xong, Chu Bình An tiếp tục thúc ngựa lên đường. Bớt đi gánh nặng là con lợn rừng, con hắc mã "sát mã đặc" chạy nhanh hơn hẳn.
Sáu trăm dặm dãi dầu sương gió, sớm mai cho ngựa uống nước Nam Giang.
Dãi gió dầm sương, rong ruổi suốt một ngày đường, hắn đã đến Lư Châu, nơi được mệnh danh là "Hoài Hữu Khâm Hầu, Giang Nam Thần Xỉ", cũng chính là Hợp Phì thời hiện đại.
Gần đến chạng vạng, hắn tới chân ngọn núi mà người địa phương gọi là Long Tuyền Sơn. Không có dịch trạm, vậy chỉ còn cách xin tá túc nhà dân hoặc chùa chiền. Thông thường những ngọn núi có phong cảnh hữu tình luôn có chùa chiền, vì vậy Chu Bình An xuống ngựa tìm một thôn dân hỏi thăm xem gần đây có chùa miếu nào không. Thôn dân trả lời rằng có một Long Tuyền Cổ Tự ở gần đây. Sau đó, Chu Bình An theo chỉ dẫn của thôn dân dắt con hắc mã "sát mã đặc" men theo đường núi lên non, định bụng xin tá túc tại Long Tuyền Cổ Tự được xây dựng ở lưng chừng núi này.