Ở Đào Hoa Tập vạn cây khô héo, ánh dương trên trời tuy chói mắt, nhưng dẫu sao cũng là ngày đông, hơi ấm có hạn, không khí có phần nặng nề.
Tại thao trường quân doanh Chiết quân, Chu Bình An ngồi trên đất, tay bưng bát, cầm hai cái màn thầu, nhướng mày nhìn Họa Nhi đang giả nam trang và yêu nữ Nhược Nam. Tiểu nha hoàn mặt bánh bao Họa Nhi khoác một chiếc giỏ, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt vẫn tuôn rơi; yêu nữ Nhược Nam đứng một bên, liếc xéo Chu Bình An.
"Cô gia, người mau đừng ăn cơm thừa canh cặn này nữa." Họa Nhi đau lòng nhìn Chu Bình An, thút thít nói, đoạn dâng chiếc giỏ lên trước mặt hắn như dâng bảo vật, "Ta đã làm món tôm he xào dầu, thịt dê kho tàu, còn hầm một bát canh gà ác long nhãn hạt sen nữa, thơm lắm, cô gia người mau ăn khi còn nóng đi."
Chu Bình An lắc đầu, bưng bát đứng dậy, từ chối ý tốt của Họa Nhi, rồi nghiêm mặt nhìn tiểu nha hoàn Họa Nhi và yêu nữ Nhược Nam, trầm giọng hỏi: "Các ngươi vào đây bằng cách nào?"
Nếu Họa Nhi và yêu nữ Nhược Nam vào từ cổng lớn quân doanh, vậy chứng tỏ quân quy quân kỷ đã bị phá vỡ.
