“Quân tử giữ vững lập trường, tiểu nhân mới hay thay đổi. Chu đại nhân, giới sĩ tử chúng ta đều là chính nhân quân tử, ngươi vừa rồi đã nói Hồ Ngự Sử cưỡi lừa nhậm chức, hẳn sẽ không nửa đường đổi ý chứ?!”
Sau khi cuộc cá cược tao nhã thành hình, Trương Sở Phong lại một lần nữa khích tướng Chu Bình An, chỉ sợ hắn nhất thời đổi ý.
“Đương nhiên, ta nghĩ Hồ Ngự Sử có lẽ chính vì tuân thủ tổ chế cưỡi lừa xuất hành, nên mới đến muộn như vậy.”
Chu Bình An gật đầu.
Nghe vậy, Trương Sở Phong hớn hở ra mặt, đây đã là năm Gia Tĩnh thứ 31 rồi, Tuần Án Ngự Sử phá bỏ tổ chế cưỡi ngựa đã cả trăm năm, còn cưỡi lừa ư, ta thấy ngươi cưỡi lừa lúc bị lừa đá vào đầu rồi chăng. Ha ha, như vậy là tốt nhất rồi, Chu Tử Hậu à Chu Tử Hậu, tiền cược của ngươi ta xin nhận.
