"Với lại, tư thục của y mở hơn nửa tháng rồi mà đến giờ vẫn chưa chiêu mộ được một đứa trẻ nào đâu."
Lão trượng có ấn tượng khá tốt về Chu Bình An, chỉ sợ hắn bị lừa nên mới nhắc đi nhắc lại.
"Đa tạ lão trượng đã nhắc nhở, vãn sinh hiểu rồi." Chu Bình An mỉm cười, chắp tay cảm tạ lão trượng.
"Có gì đáng cảm tạ đâu, ngươi trong lòng tự biết là được." Lão trượng xua tay, còng lưng rời đi.
"Công tử, người tên Từ Vị này hình như không ra làm sao cả." Lưu Đại Đao bĩu môi nói.
