“Huyện tôn cầu xin ngài, ngài đừng đi nữa, ở lại đây, tiếp tục làm tri huyện cho chúng ta đi.”
Một đám bách tính khóe mắt đều ướt lệ.
“Các ngươi làm gì vậy, các ngươi muốn lấy oán báo ơn sao?! Chúng ta sở dĩ có thể sống sờ sờ đứng ở đây, ngày tháng của chúng ta sở dĩ ngày càng tốt đẹp, tất cả đều là nhờ huyện tôn ban cho. Huyện tôn thăng quan rồi, các ngươi không cho huyện tôn đi, các ngươi đây là muốn hủy hoại tiền đồ của huyện tôn sao?! Hơn nữa, các ngươi bảo huyện tôn ở lại là có thể ở lại sao? Các ngươi coi quốc gia đại sự là trò đùa à?! Huyện tôn thăng chức, đây là hoàng mệnh! Vi phạm hoàng mệnh, đây chính là chuyện chém đầu đó! Các ngươi quá ích kỷ rồi!”
Có một lão ông chống gậy chen lên phía trước, vung gậy tức giận quát lớn với mọi người.
“Phải đó, huyện tôn thăng quan rồi, chúng ta không thể cản trở tiền đồ của huyện tôn.”
