Vừa đến giờ Dần, bên ngoài tối đen như mực, ánh trăng trên đỉnh đầu sáng vằng vặc, vô vàn tinh tú trên trời như đang buồn ngủ, chớp mắt liên hồi.
Vạn vật tịch mịch, trời đất vạn vật đều chìm vào giấc ngủ say.
“Cót két”
Cánh cửa chính phòng hậu trạch của huyện nha Tĩnh Nam mở ra, Chu Bình An khoác chéo một túi vải, từ trong phòng bước ra.
“Cô gia, đây là bánh nướng từ hôm qua, hôm nay còn chưa kịp hâm nóng. Cô gia đợi ta một lát, ta đi hâm nóng.”