Các thương gia lương thực ở Tĩnh Nam chìm trong cuồng hoan thịnh thế, đem toàn bộ lương thực tồn kho vận chuyển đến các tiệm lương thực, bán cho toàn thể bá tánh trong huyện với giá hai nghìn năm trăm văn mỗi thạch.
Chưa đầy nửa ngày, các thương gia lương thực đã thu tiền đến mức tay run rẩy, đếm tiền đến mức tay co quắp.
Để kiếm thêm bạc, các thương gia lương thực đã đem hết tiền tích góp ra, còn vay mượn rất nhiều bạc từ bạn bè thân thích, tất cả đều dùng làm vốn, lại huy động toàn bộ nhân lực có thể, đi tới Ba Thục, Sơn Đông, thậm chí những nơi xa hơn để thu mua lương thực, vận chuyển về Tĩnh Nam buôn bán.
Một vài thương gia lương thực đầu óc lanh lợi, gan dạ, ví như Thái chưởng quỹ, thậm chí còn vay hàng nghìn lượng bạc từ những kẻ cho vay nặng lãi, toàn bộ đều dùng làm vốn. Lãi mẹ đẻ lãi con, một tháng cũng chỉ có năm phân lãi mà thôi, chúng ta dùng tiền vay nặng lãi làm vốn, mua lương thực về bán lại là đã có lời gấp mấy lần, cớ gì không vay.
Các thương gia lương thực chìm trong cuồng hoan thịnh thế, còn bá tánh Tĩnh Nam thì dân oán sôi sục, chửi bới thậm tệ!