“Phụng Thiên Thừa Vận, Hoàng đế sắc rằng: Vô Dật điện Ty Trực, Tả Thứ Tử Hữu Xuân Phường Trạm Sự Phủ Từ Phổ, học rộng mà sâu, lễ hòa mà kính, thông đạt quốc thể, động hợp cơ nghi, lấy đậu ghi lỗi, không phụ hiền danh. Nay, Vô Dật điện Ty Trực, Tả Thứ Tử Hữu Xuân Phường Trạm Sự Phủ Từ Phổ kiêm nhiệm Cảnh Vương phủ Thị Giảng Học Sĩ, gia Kinh Diên Quan, vào Cảnh Vương phủ giảng kinh dạy học, ban trăm lượng bạc, khâm thử.”
Ngụy công công và Từ Phổ khách sáo qua loa một câu rồi mở thánh chỉ ra tuyên đọc, giọng lanh lảnh như vịt đực của y vang vọng khắp Vô Dật điện.
Trong thánh chỉ đánh giá rất cao Từ Phổ, nào là thông đạt quốc thể, không phụ hiền danh, nghe có vẻ cao sang lắm, đặc biệt là chi tiết “lấy đậu ghi lỗi” được nhắc đến trong thánh chỉ lại càng là việc làm đắc ý của Từ Phổ.
Nói đi cũng phải nói lại, Từ Phổ cũng là một người giỏi tự quảng bá bản thân.
Thuở thiếu thời, Từ Phổ không nổi danh, cũng chẳng phải thiên tài, lúc học ở tư thục cũng tỏ ra rất bình thường, chưa bao giờ là nhân vật nổi bật trong trường, luôn không được phu tử coi trọng, ở huyện thành cũng chẳng có tiếng tăm gì.