Không biết hôm nay là ngày gì, sau khi Chu Bình An nhận thánh chỉ chưa được bao lâu, lúc sắp đến giờ tan sở, Vô Dật Điện lại đón thêm một đạo thánh chỉ.
“Thánh chỉ đến! Vô Dật Điện Tư Trực, Tế Tửu Hữu Xuân Phường Tả Thứ Tử Từ Phổ tiếp chỉ!”
Một giọng nói a thé, như tiếng đàn nhị kéo nốt cao nhất vang vọng khắp Vô Dật Điện, sau đó một vị thái giám trạc ngũ tuần, tay nâng một đạo thánh chỉ, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người trong Vô Dật Điện.
Hầu hết mọi người trong Vô Dật Điện đều đã gặp qua vị lão thái giám này, họ Ngụy tên Mộ Vân, một cái tên khá trung tính, mọi người đều gọi y là Ngụy công công. Đây là một vị thái giám có thâm niên, dày dạn hơn nhiều so với vị thái giám vừa tuyên chỉ cho Chu Bình An. Ngụy công công đã ở trong cung hơn ba mươi năm, quan hàm trong nội đình cũng cao hơn vị thái giám kia không chỉ một hai bậc.
Dĩ nhiên, Chu Bình An ở Vô Dật Điện chưa lâu nên chưa từng gặp vị lão thái giám này.