Gần đến giờ ngọ, ánh nắng gay gắt.
Từ tẩm cung Chiêu Dương điện thoảng ra một mùi sữa thơm dìu dịu, hít một hơi cũng đủ khiến xương cốt mềm nhũn, lòng người xao động.
Cùng với mùi sữa lan tỏa còn có tiếng nước chảy ào ào.
Hai tiểu thái giám khiêng một thùng nước lớn bốc hơi nóng nghi ngút tiến vào tẩm cung Chiêu Dương điện, sau khi vào trong, cả hai liền cúi gằm đầu đến mức chỉ thấy được mũi chân, mắt cũng chỉ dán chặt vào một tấc đất dưới chân, khiêng nước nóng đi vào bên trong.
“Cô cô, nước nóng tới rồi.”