"Đại nhân chớ vội, điều Bình An đang trình bày chính là phương pháp dân không thêm thuế mà quốc khố tăng gấp bội." Chu Bình An khẽ mỉm cười.
Cái gì?
Đây mà là phương pháp làm quốc khố tăng gấp bội ư? Chẳng phải chỉ là hai mẩu chuyện du ký vớ vẩn, một tên đồ tể ngu ngốc và một viên quan cẩu thả thôi sao! Lẽ nào định kiếm tiền từ một tên đồ tể ngốc và một viên quan cẩu thả đó ư? Nực cười! Dù có vắt kiệt bọn chúng cũng chẳng được mấy đồng! Chẳng giải quyết được gì!
Các quan viên xì xào bàn tán với vẻ khinh miệt, đặc biệt là vị quan vừa lên tiếng lúc nãy, thậm chí còn bật cười thành tiếng.
"Chu Tử Hậu, ngươi đang đùa bỡn đó ư?" Lý Mặc cố nén cơn giận, gần như gầm lên.