Với sự tò mò xen lẫn hứng thú, Chu Bình An theo sát Trương Tứ Duy và Vương Thế Trinh đến trước cổng phủ đệ của Yên Mậu Khanh, đưa thiệp mời.
Không lâu sau, người gác cổng liền thông báo rằng lão gia cho mời. Chu Bình An và hai người bạn theo người gác cổng của Yên phủ tiến vào trong.
Bên trong Yên phủ, mọi chi tiết bài trí đều toát lên vẻ xa hoa tột bậc. Dù không nhìn thấy cảnh y dùng gấm vóc trang trí nhà xí, nhưng vừa bước vào cửa, người ta vẫn có thể cảm nhận được sự giàu có của gia chủ: khu vườn trồng đầy kỳ hoa dị thảo, ao nước rộng lớn, trên những bức tường cao bao quanh phủ đệ được chạm khắc hình thú giữ nhà, trong sân, nhà cửa san sát, được chạm trổ tinh xảo, nguy nga lộng lẫy.
Yên Mậu Khanh tiếp đón Chu Bình An và mọi người trong thư phòng. Trong thư phòng, ngoài Yên Mậu Khanh ra không có ai khác. Chu Bình An và hai người bạn theo lệ cúi đầu hành lễ bái kiến.
"Miễn lễ, miễn lễ, các ngươi xem, sao lại mang đồ đến nữa rồi, Lão Trương nhà ngươi làm việc kiểu gì thế, ta đã dặn đi dặn lại bao nhiêu lần là không được nhận quà cơ mà!" Yên Mậu Khanh ngồi yên trên ghế, chỉ khẽ nhấc tay ra hiệu cho Chu Bình An và hai người bạn đứng dậy. Khi nhìn thấy hộp quà mà ba người họ dâng lên, y liền sa sầm mặt, làm ra vẻ thanh liêm chính trực mà giáo huấn người gác cổng đã dẫn họ vào thư phòng.
