"Hỉ báo Hội thí! Chúc mừng thiếu gia quý phủ đã đỗ đầu kỳ Ân khoa Hội thí, trở thành Hội nguyên!"
Ánh dương ấm áp, tuế nguyệt tĩnh hảo... Sai dịch báo hỉ lặp lại lời báo tin thêm một lần, phát âm rõ ràng, giọng nói vang dội, tiếng báo hỉ truyền khắp mọi ngóc ngách trong buổi thọ yến tại Lâm Hoài Hầu phủ, lọt vào tai mỗi người.
Tiếng báo hỉ tựa như kinh lôi, ầm vang nổ tung giữa không trung buổi thọ yến. Lũ nhị thế tổ ngồi cùng bàn với Chu Béo bị chấn động đến thất điên bát đảo, nói năng lắp bắp, giọng nói run rẩy.
Sao chúng có thể không kinh ngạc cho được?! Vốn dĩ Chu Béo là đối tượng mà chúng quen thói chế giễu, văn không thành võ chẳng xong, thân thủ cũng chẳng bằng chúng, thế mà trong chớp mắt, Chu Béo này không chỉ thông qua Hội thí, lại còn là Hội nguyên đứng đầu.
Chuyện này trong toàn bộ giới huân quý của Đại Minh là lần đầu tiên xảy ra. Gia tộc huân quý sau biến cố Thổ Mộc Bảo, quyền phát ngôn giảm sút đáng kể, thế lực văn quan bắt đầu nhanh chóng bành trướng, gia tộc huân quý cũng bắt đầu nghiêng về phía văn quan, thế nhưng bao nhiêu năm trôi qua, chưa từng nghe nói có gia tộc huân quý nào có người thi đỗ Hội nguyên! Giờ đây, có người đã phá vỡ cục diện bế tắc này, chính là hắn, niềm kiêu hãnh của giới huân quý, Lý Ngôn Chu!