Bầu trời trong vắt, vạn dặm không mây, Đại Minh không có khói bụi công nghiệp, bầu trời xanh ngắt đẹp đến nao lòng, ánh dương buổi trưa rải những vệt sáng trắng, chiếu lên người ấm áp khoan khoái.
Tiếng nữ tử trong trẻo ngọt ngào vừa rồi đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Mọi người đều đưa mắt nhìn về nơi phát ra thanh âm ngọt ngào ấy, chỉ thấy một thiếu nữ có khuôn mặt tròn trịa như bánh bao, y phục hoa lệ, dung mạo xuất chúng xuất hiện trong tầm mắt. Dưới ánh dương, thiếu nữ ấy càng thêm nổi bật, vẻ ngây thơ đáng yêu ấy khiến người ta rung động. Nàng tựa như một cánh én nhỏ tìm về tổ, xách váy chạy thật nhanh về phía vị thiếu niên đang bị bọn họ khinh miệt, người có thói quen vệ sinh cá nhân không tốt kia.
"Cô gia... á!"
Thiếu nữ mặt bánh bao vui vẻ chạy tới, chẳng ngờ không kịp dừng lại, chỉ kịp kinh hô một tiếng, rồi theo quán tính, khuôn mặt tròn trịa của nàng cứ thế mà dúi thẳng vào lồng ngực vị thiếu niên kia.