Chẳng biết tại sao, sau khi Chu Bình An khen ngợi đầu bếp của Lý gia, không khí trong thư phòng dường như trở nên tốt hơn, phúc hắc thiếu nữ cũng yên tĩnh hơn nhiều.
Không khí tốt hơn rồi, tiểu nha hoàn mặt bánh bao bèn thỉnh thoảng tò mò hỏi Chu Bình An vài vấn đề, ví như cử nhân có phải là quan không, cử nhân có phải nộp thuế không, cử nhân có phải được ăn cơm ở quán không mất tiền không, đại loại như thế.
"Ngươi tưởng thi đỗ cử nhân là có thể làm quan sao? Ngươi tưởng thi đỗ cử nhân là không cần nộp thuế đi phu sao? Ngươi tưởng thi đỗ cử nhân là cơm áo không lo sao? Ngươi tưởng thi đỗ cử nhân..."
Chu Bình An đặt cuốn sách trong tay xuống, quay sang tiểu nha hoàn mặt bánh bao, khóe môi khẽ nhếch, hỏi liền mấy câu.
Tiểu nha hoàn mặt bánh bao nghe Chu Bình An hỏi xong, kinh ngạc lấy tay che miệng nhỏ, "Lẽ nào không phải thật sao?"