"Vì sao?"
Trần thị có chút tiếc nuối. Lần này Chu Bình An đỗ Cử nhân, chỉ mới nửa buổi sáng thôi mà đã nhận được nhiều quà mừng thế này, sau này chắc chắn còn nhiều hơn nữa.
"Luật pháp có quy định, nhận lễ vật ngang với nhận hối lộ..." Chu Bình An khẽ nói.
Trần thị nghe vậy, cảm thấy ngân phiếu và địa khế trong tay nóng bỏng vô cùng, không nghĩ ngợi gì liền ném hết lên giường.
"Vậy ta mau trả lại hết cho họ."