Trên phố Tô Châu, đèn hoa rực rỡ, chiêng trống vang trời, vô số bá tánh hân hoan đuổi theo hai cỗ xe phía trước, không ngừng ném trứng thối và rau củ thối rữa.
Trên xe ngựa chất đầy từng thi thể Oa khấu mặc áo đen, thân hình lùn nhỏ, đầu cạo kiểu Nguyệt đại, mặt mày hung ác.
Đây đích thị là Chân Oa, chỉ cần nhìn một cái là biết ngay, không thể nào nhầm lẫn được.
Lúc sống đã hung dữ, chết rồi mà cũng dám hầm hố như vậy sao?!
Bá tánh khổ sở vì Oa khấu đã lâu, bọn chúng hoành hành khắp Giang Nam nhiều năm nay, hầu như người dân nào cũng có họ hàng thân thích xa gần bị Oa khấu giết hại, làm nhục. Lúc này không báo thù thì còn đợi đến bao giờ.
