Doanh trại Giang Ninh lửa cháy ngút trời, máu chảy thành sông, tiếng kêu thảm thiết, tiếng khóc than vang vọng đến tận trấn Giang Ninh.
Binh sĩ giữ cửa trấn Giang Ninh đang uống rượu ăn thịt, lập tức phát hiện tình hình ở doanh trại Giang Ninh có điều bất thường. Sao quân doanh lại có động tĩnh lớn như vậy, lửa cháy to thế, chẳng lẽ là do nướng thịt mà gây hỏa hoạn ư?! Không đúng, còn có tiếng la hét chém giết, tình hình không ổn, hình như còn có tiếng của Oa khấu. Vài hơi thở sau, tiếng kêu cha gọi mẹ từ doanh trại Giang Ninh truyền đến, đám lính gác cuối cùng cũng xác định doanh trại Giang Ninh đã xảy ra chuyện, Oa khấu đang giết người phóng hỏa trong quân doanh!
“Đóng cửa thành, đóng...” Tiểu hiệu giữ cửa phát hiện tình hình không ổn, vội lớn tiếng ra lệnh đóng cửa thành, nhưng vừa hô lên một tiếng đã không thể phát ra âm thanh nữa, máu tươi từ miệng mũi tai y tuôn ra, y chỉ kịp nói một câu không rõ ràng: “Rượu và thức ăn có độc.”
Ầm một tiếng, y ngã vật xuống đất! Tựa như phản ứng dây chuyền, sau khi tiểu hiệu giữ cửa ngã xuống, các binh sĩ giữ cửa khác hoảng sợ đứng dậy, làm đổ rượu thịt trước mặt, nhưng cũng đều theo đó mà thất khiếu chảy máu, ngã xuống đất chết.
Tiểu hiệu giữ cửa nhờ thân phận địa vị, là người đầu tiên ăn uống, lại ăn nhiều nhất, nên y trúng độc phát tác nhanh nhất. Các binh sĩ giữ cửa khác ăn muộn hơn, ít hơn một chút, nên chậm vài giây. Toàn bộ binh sĩ giữ cửa đều trúng độc bỏ mạng, cửa thành Giang Ninh không được đóng lại kịp thời, dẫn đến tai họa diệt vong cho cả trấn. Dù có dân chúng phát hiện tình hình bất ổn vội vàng đóng cửa thành, nhưng Oa khấu sau khi giết người phóng hỏa ở doanh trại Giang Ninh đã xua đuổi đám tàn quân xông vào cửa thành, dễ dàng phá tan nỗ lực của dân chúng, một mạch phá tung cửa thành Giang Ninh, xông vào trấn một trận giết người phóng hỏa. Thảm kịch ở doanh trại Giang Ninh lại tái diễn tại trấn Giang Ninh.
