"Haiz, dù sao đi nữa, cuộc binh biến hôm nay, không, phải nói là cuộc phản loạn hụt, nhờ phúc của tiểu Chu đại nhân, cuối cùng cũng may mắn bình an vượt qua, tim gan phèo phổi của tạp gia thật sự bị dọa cho vỡ mật."
Hà công công thở phào một hơi dài, đưa tay vỗ ngực, vẻ mặt đầy cảm khái của người vừa thoát chết.
"Phải đó, hôm nay đa tạ hiền chất." Lâm Hoài Hầu và Ngụy Quốc Công đồng thời gật đầu, phụ họa.
"Không, vẫn chưa vượt qua." Chu Bình An khẽ lắc đầu.
"Hả?! Bọn chúng lại đến nữa sao?!" Ngụy Quốc Công nghe vậy, nhất thời lông tóc dựng đứng, y ba bước gộp làm hai, khom lưng chạy đến cửa soái trướng, một tay vén rèm hé ra một khe hở, vẻ mặt căng thẳng nhìn ra ngoài.
