“Cố làm ra vẻ huyền bí! Lại còn 'hãy đi con đường của mình, mặc kệ người đời gièm pha', chẳng sợ rơi xuống hố mà vỡ đầu sao!”
Yêu nữ Nhược Nam nhìn bóng lưng Chu Bình An, nghiến răng nghiến lợi phỉ một tiếng, hậm hực mắng một câu.
Nàng tuyệt đối không thừa nhận bóng lưng Chu Bình An cao ngất, sải bước hiên ngang, không hề ngoảnh đầu lại, quả thực đã dùng hành động thực tế để diễn giải câu nói “đứng thẳng, đi ngay, hãy đi con đường của mình, mặc kệ người đời gièm pha” của hắn. Bởi nếu thừa nhận, chẳng phải chứng tỏ mình quả thật cần ăn óc chó để bổ não sao?!
Tên mọt sách kia chỉ là xoay người bỏ đi thôi, nào có nhiều ý nghĩa đến vậy, rõ ràng là hắn cố làm ra vẻ huyền bí!
Đúng vậy, chính là hắn cố làm ra vẻ huyền bí! Chính là để châm chọc đầu óc mình không đủ dùng, cần ăn óc chó để bồi bổ.