“Bản quan đã ngồi xuống, các ngươi có thể qua đây bái kiến.”
Chu Bình An ngồi xuống xong, quét mắt nhìn một lượt đám người Miêu Man, khẽ nhếch môi, ung dung nói.
“Còn muốn bọn ta bái kiến ư?! Ngươi mặt dày thật đấy!” Hồ Điệp nghe vậy, tức đến lồng ngực phập phồng dữ dội.
Một đám Miêu Man cũng đều căm phẫn ngút trời.
“Haiz, ngay cả lễ nghi cũng không hiểu, thảo nào người khác gọi các ngươi là man di…” Chu Bình An liếc nhìn Hồ Điệp, đau lòng lắc đầu.
