Nhân sinh nhược chỉ như sơ kiến
Nữ giáo thư Mặc Nhi kiều diễm đứng trên đài, chỉ nghe câu thơ ấy, tâm can đã kịch liệt run rẩy, chỉ trong khoảnh khắc, ánh mắt đã ngấn lệ.
Chúng nhân còn chưa kịp tỉnh táo khỏi câu thơ đầu, Phùng Sơn Thủy đã đọc tiếp câu thứ hai:
Hà sự thu phong bi họa phiến
Câu thơ này càng khắc sâu vào quá khứ của lòng người, thuở ban đầu yêu đậm sâu như thế, vì cớ gì cuối cùng lại chia ly. Lời thề non hẹn biển người từng trao ta, nay vì sao lại nói với kẻ khác.