“Thì ra là Diêu lão, bọn ta cũng từng nghe danh, ngài kể cho bọn ta nghe với, để bọn ta khỏi phải đoán mò. Chuyện lớn thế này, nếu bọn ta không biết tại sao, về nhà chắc chắn sẽ bứt rứt đến không ngủ được.”
Những gã nông phu khác cũng hùa theo, mời Diêu lão kể cho họ nghe.
“Hề hề, được rồi, được rồi, vậy lão phu sẽ kể cho các ngươi nghe, để các ngươi khỏi làm trò cười cho thiên hạ.”
Diêu lão vuốt râu cười, ông rất thích cái cảm giác được mọi người vây quanh, được người khác cầu kiến thức, được coi là trung tâm của sự chú ý.
“Đa tạ Diêu lão.”