Hôm nay thực khách đến khá đông, mà quán Chu Ký lại thiếu nhân lực, Lưu Đại Thương ở hậu bếp phụ giúp Lưu lão bá, Lưu Đại Cương phụ trách nhóm lửa, Lưu Mục ở quầy giúp thu tiền, chỉ có Lưu Đại Đao, Lưu Đại Chùy, ba người bọn họ làm tiểu nhị tiếp đón thực khách, bưng trà rót nước, đưa món ăn, vân vân, có chút không xuể.
Vừa rồi Lưu Đại Đao đến hai bàn của đám người Lưu tính công đầu mang tới hai ấm trà nóng miễn phí, lại thêm cho mỗi bàn bốn chiếc ghế, còn chưa kịp để bọn họ gọi món đã bị thực khách trong quán gọi vào lấy rượu.
“Thế này đi, quán Chu Ký đông người, chúng ta cũng đông, người ta đã thêm cho mỗi bàn chúng ta bốn chiếc ghế mà vẫn còn gần một nửa số người chưa có chỗ ngồi, chúng ta cứ chia làm hai tốp đi gọi món. Ai chưa có chỗ thì đi gọi món trước, ai có chỗ thì cứ ngồi đó, một mặt là giữ chỗ, một mặt là để mắt đến những bàn khác sắp ăn xong, kịp thời giành bàn cho chúng ta.”
Lưu tính công đầu ngồi trên ghế, tự rót cho mình một chén trà do quán Chu Ký miễn phí cung cấp, sau khi nốc một hơi cạn sạch, y vỗ tay thu hút sự chú ý của đám phu khuân vác, vừa đưa tay ra hiệu vừa sắp xếp.
“Lưu đầu nói đúng.”