CHƯƠNG 1292: PHƯỢNG HOÀNG LÃNH CHÚA Đỗ Địch An phất tay, “Không cần lo lắng, bọn họ mới thay ca không lâu, tạm thời sẽ không thay ca nữa, đợi đến lúc bọn họ thay ca, những thi thể đã bị hủy diệt gần như là hoàn toàn rồi, muốn tìm được dấu vết cũng khá là khó khăn.”
Pinder sửng sốt, nghi hoặc hỏi: “Lẽ nào ngoài đã thiêu những thi thể kia rồi nào?”
Đỗ Địch An tức giận liếc hắn một cái, thiêu xác chẳng phải đồng nghĩa với việc nói cho người khác biết đây là hành vi do người làm sao? Họ quay đầu lại nhìn Tường Lớn ở nơi xa, tình hình ở chỗ đó có vẽ như đã bình thường lại rồi, con Cự Sư đó có lẽ đã bị giết, hoặc là bị dọa bỏ chạy.
Giọt máu hắn nhỏ vào miệng nữ tử kia có lẽ lúc này đã bắt đầu phát huy tác dụng rồi, đợi đến khi thay ca vào sáng mai, có lẽ mấy cỗ thi thể và mấy tên hôn mê kia đã bị nàng gặm không còn lại gì, tuy rằng việc nữ tử này đột nhiên bị nhiễm bệnh trở thành xác sống có chút khó hiểu, nhưng chỉ chết có mấy tên thủ vệ thì chỉ là chuyện nhỏ, thông thường thì sẽ không truyền đến bên trên.
Còn về thủ vệ canh gác trong thành, còn chưa kịp nhìn rõ bọn họ đã bị đánh hôn mê, càng không nào biết được đã xảy ra chuyện gì, cho dù có người báo cáo, nhưng không có chứng cứ gì, cũng không thể tra ra được gì.