CHƯƠNG 1297: TÒA LÂU ĐÀI KỲ DỊ Đỗ Địch An giật mình, vội vàng nói: “Cảm ơn.” Nói xong lập tức quay người rời đi.
Lúc hắn vội vàng rời đi rõ ràng đã nghe thấy tám kỵ sĩ đằng sau phát ra tiếng cười, dường như cảm thấy dáng vẻ thoát thân mà chạy của hắn rất buồn cười, mang đến sự thích thú cho đám người đang buồn tẻ bọn họ.
Pinder nhìn thấy Đỗ Địch An đi tới, trong lòng cảm thán, hắn cứ nghĩ bản thân giả vờ đủ giỏi rồi vậy mà thanh niên trước mắt còn cứng cỏi hơn hắn, với lại trên mặt còn không có chút giận dữ nào, không phải cố ý đè nén mà là thật sự không tức giận.
Đây mới là uy phong của cường giả, co được dãn được, hoàn toàn không chấp nhặt với đám chó giữ cửa các ngươi!
Trong lòng Pinder bái phục, cũng bái phục biểu cảm trên mặt đó, đồng thời cùng rời đi với Đỗ Địch An, khâm phục nói: “Đại nhân, ngươi thật sự muốn đến gia tộc Bern làm việc sao, ta thấy tiếng xấu của gia tộc Bern rất nổi có lẽ cũng không đối xử tốt lành gì với thuộc hạ, rất dễ xảy ra chuyện, đương nhiên với thực lực của đại nhân ngươi có lẽ bọn họ sẽ không uy hiếp được ngươi, nhưng rất dễ bị lộ…”