CHƯƠNG 1286: 1005 (2) Đỗ Địch An chú ý đến động tác của bọn họ, nhưng cũng không để tâm lắm, cho dù đối phương có là năm Vực Sâu thì hắn cũng có đủ tự tin để ứng phó, huống hồ gì trực giác lại nói cho hắn biết, không có khả năng đối phương đều là năm vị Vực Sâu, từ trước đến nay hắn chưa từng gặp một Tường Lớn nào có thể đào tạo ra nhiều vực sâu như vậy.
“Ngươi là Tường chủ à?” Cosmo nhìn chằm chằm vào Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An khẽ mỉm cười, “Đã từng thôi, nhưng ta không có hứng thú với việc trở thành một Tường chủ, ngươi không cần phải quá lo lắng, ta chỉ muốn tìm một nơi để nghỉ ngơi, không có hứng thú với việc thống trị Tường Lớn của các ngươi, hy vọng các ngươi có thể dẫn đường cho ta.”
Cosmo nghe thấy khẩu khí của Đỗ Địch An lớn như vậy, trong lòng hơi tức giận, thậm chí còn muốn cười, nhưng hắn nhịn xuống, thấp giọng nói: “Tường Lớn của bọn ta không chào đón người ngoài đến, ta khuyên ngươi nên rời đi, tránh dẫn đến các cuộc chiến không cần thiết.”
Đỗ Địch An cau màu lại, khẽ thở dài: “Nói như vậy, ngươi không muốn dẫn đường cho ta sao?”