Động tác mau lẹ, trong nháy mắt đã chỉ còn là một chấm đen. ͏ ͏ ͏
Cát Đông Húc thấy thế cười cười, cũng nhảy phóng lên, đuổi theo. ͏ ͏ ͏
Dương Ngân Hậu càng bay càng hăng hái, đến mức về sau đạp lên ngọn cây mà đi. ͏ ͏ ͏
Từ một thân cây tung người bay lên đến một thân cây khác, không biết mệt mỏi. ͏ ͏ ͏
May mắn là tuyết lớn, lại là đêm giao thừa, Bạch Vân Sơn căn bản không có người đi lại, tầm nhìn cũng kém, bằng không nếu ai thấy một lão già râu bạc tóc trắng bay vọt trên cây, chẳng nghi ngờ gì sẽ nghĩ là thần tiên! ͏ ͏ ͏