Bốn thái thượng trưởng lão của tông môn, gồm Trường Hư Tử, Ngọc Minh Tử, Vô Trần, và Vân Tê, là những người đầu tiên tỉnh lại sau khi nhập định. Họ đã thành công trong việc kết Tiên Thai. Nhìn thấy kết quả này, họ không kiềm chế được nước mắt.
"Đệ tử bái tạ lão sư ban đại ân! Từ nay về sau, chỉ cần Thiên Ma Tông có lệnh, đệ tử quyết không từ!" Bốn người quỳ xuống, thần sắc trang nghiêm.
Mặc dù không chính thức gia nhập Thiên Ma Tông, nhưng họ đã tự xem mình là một phần của tông môn này. Họ biết rằng, nếu không có tông môn này, họ sẽ không có cơ hội sống, nếu không có Cát Đông Húc, họ sẽ không thể tiếp cận Tiên Anh đại đạo.
"Chỉ cần các ngươi có ý nghĩ đó, bản tông không uổng công ban cho các ngươi cơ duyên này. Nhưng hãy nhớ rằng ta không muốn chứng kiến lại chuyện như Kim Kiếm Môn bốn mươi năm trước. Nếu điều đó xảy ra, ta sẽ lấy lại mọi cơ duyên mà các ngươi đã nhận được!" Cát Đông Húc nghiêm giọng nói.
"Chúng đệ tử cẩn tuân lão sư pháp chỉ!" Bốn người đồng thanh đáp.