"Người kia thoạt nhìn chỉ có tu vi Long Hổ cảnh, chúng con không ngờ thực lực hắn lại cường hãn như vậy, nên mới dẫn đến tranh chấp. Tuy nhiên, có lẽ hắn dùng bí pháp, không phải tu sĩ Kim đan hậu kỳ thật sự. Dù có mạnh cũng chỉ có thể dùng vài lần. Nếu phụ thân cùng Hoa di ra tay, tất nhiên có thể trấn áp hắn." Vân Nghê giải thích.
"Người kia có gì đặc biệt mà ngươi biết rõ thực lực của hắn, vẫn nhất quyết muốn ta và Hoa di ra tay?" Vân Tòng Long từ vẻ mặt tức giận chuyển sang nghi hoặc, tay nhẹ nhàng gõ vào tay vịn bảo tọa, hỏi.
"Hắn có khí tức Long tộc thuần túy hơn con. Khi hắn ra tay, con mơ hồ cảm thấy một loại thần phục kính úy." Vân Nghê đáp, ánh mắt đầy chờ mong nhìn Vân Tòng Long.
"Ngươi nói thật sao?" Vân Tòng Long lập tức đứng bật dậy, khí thế mạnh mẽ tỏa ra, cuốn theo cơn cuồng phong thổi tung mọi thứ trong đại điện.
"Chính xác trăm phần trăm! Thất muội cũng có cảm giác này. Chỉ tiếc hắn chỉ ra tay hai lần rồi lập tức rời đi, chúng con không kịp chặn lại." Vân Nghê nói, lòng tràn đầy vui mừng.