Trong khi đó, Hổ Sa yêu bị đánh cho khắp người đau đớn, gân cốt mềm nhũn, huyết khí và yêu khí trong cơ thể bị chấn động không ngừng, ói ra nhiều máu đến mức nước biển xung quanh nhuốm đỏ. Không còn sự hung mãnh như trước, hiện tại, khi thấy Cát Đông Húc càng lúc càng hào hứng, chiến ý của Hổ Sa yêu hoàn toàn biến mất. Nhân lúc bị Cát Đông Húc đấm bay, nó vội vã vung đuôi mạnh, tạo nên từng đợt hải lưu để bỏ chạy.
"Ha ha, trốn đi đâu!" Cát Đông Húc cười ha ha, như đã dự liệu trước việc Hổ Sa yêu sẽ chạy trốn. Hắn lập tức tế ra Kim Long Ấn.
Kim Long Ấn bay ra, hướng về Hổ Sa yêu hạ xuống. Trên ấn có Kim Long quay quanh, tiếng rồng gầm thét vang lên, tỏa ra khí tức vương giả của Cổ Yêu tộc, bao phủ toàn bộ hải vực.
Nghe tiếng rồng ngâm, Hổ Sa yêu hoảng hồn, cảm nhận được khí tức uy nghiêm của Yêu tộc, toàn thân nó run lên. Nó muốn tăng tốc bỏ chạy, nhưng vì đã kiệt sức, không còn sự nhanh nhẹn như trước. Trong khi đó, Kim Long Ấn đã sớm được Cát Đông Húc chuẩn bị, cộng thêm sự điều động của Kim Long hồn, bá chủ thực sự dưới nước, Hổ Sa yêu chưa kịp chạy xa thì Kim Long Ấn đã giáng xuống người nó.
Khi Kim Long Ấn rơi xuống, Hổ Sa yêu ban đầu kinh hãi, nhưng sau đó lại thở phào nhẹ nhõm, thầm tự đắc: "Bản đại vương trời sinh thần lực, pháp bảo nhẹ bỗng này cũng muốn trấn áp ta, đúng là si nhân nằm mơ."