"Mùa đông sao?" Cát Đông Húc cả người chấn động, đưa tay ra đón lấy một bông tuyết rơi trên lòng bàn tay, nhìn nó dần tan chảy, viền mắt có chút ướt át.
Hắn còn nhớ rõ, khi rời khỏi Địa cầu, nơi đó đang là mùa xuân, còn bên này là cuối mùa thu. Chẳng bao lâu sau đó, hắn đã cùng người Tần phủ tiến vào Nguyên Thú Sơn để săn bắn mùa đông. Hiện tại, lại là thời điểm tuyết rơi đầy trời, điều này đồng nghĩa rằng, bất tri bất giác, hắn đã trải qua hơn một năm ở đây.
"Các ngươi có khỏe không?" Sau một hồi, Cát Đông Húc dùng hai tay xoa mặt mình thật mạnh, hít sâu một hơi rồi tiếp tục đi dọc theo con đường sơn đạo hướng về đỉnh núi, nơi có Luyện Thi Điện.
Đang đi giữa đường, Cát Đông Húc nhìn thấy vài bóng người bay về phía mình. Đó là Tần Nhã Anh, Thác Bạt Lãnh và Ô Sát cùng với ba vị trưởng lão khác.
"Chúc mừng sư tôn!"