"Lôi Thông vẫn còn chút lương tâm, còn ba người kia, bao gồm cả Quốc sư, chắc đang quan sát tình hình." Cát Đông Húc nói.
"Đúng là như vậy. Giờ chúng ta nên làm gì? Kính xin Cát trưởng lão chỉ điểm!" Tần Văn Thịnh tuy trong lòng lo lắng, nhưng vẫn hết mực tôn kính Cát Đông Húc, không dám thất lễ.
Là nhân vật số hai của Tần phủ, Tần Văn Thịnh biết rõ ai đã cung cấp ba mươi Long Hổ Đạo Văn Quả và hiểu rằng nhờ chúng, Tần gia sẽ có cơ hội trở thành thế lực lớn tại vùng bình nguyên phía nam Nguyên Thú Sơn. Tuy nhiên, tin tức về việc Lâu Bưu mất tích có liên quan đến Tần gia đã khiến tương lai sáng lạn của Tần gia bị phủ lên một tầng mây đen, khiến Tần Văn Thịnh không khỏi lo lắng.
"Huyền Âm lão ma tổ chức đại thọ, chúng ta vẫn phải đi. Nếu có thể hòa bình thì tốt nhất, nhưng nếu Huyền Âm lão ma muốn đối đầu với chúng ta, thì cũng chỉ còn cách gây sóng gió ở Thi Ma Sơn thôi." Cát Đông Húc trầm giọng nói.
"Có thể sao?!" Tần Văn Thịnh nghe vậy không khỏi hít một hơi lạnh. Là một tộc lão của gia tộc nhỏ ở Nam Lan Quốc, đối với hắn, Thi Ma Tông là một thế lực khổng lồ không thể đối đầu. Dù Tần gia hiện tại đã mạnh mẽ hơn, nhưng việc đối đầu với Thi Ma Sơn vẫn là điều khó tưởng tượng đối với hắn.