Nguyên Huyền Chân nhân không khỏi giật mình trong lòng, cũng có chút không phục, tiếp tục nhanh chóng di chuyển trong rừng, chẳng mấy chốc đã đến bên vách núi sâu không thấy đáy, không chần chừ bước thẳng vào mây mù.
Khi chân đạp trong mây sương, Nguyên Huyền Chân nhân nhếch miệng lên vẻ đắc ý, nghĩ thầm lần này chắc chắn hắn bị hù dọa, không dám bước vào vách đá.
Tội nghiệp Nguyên Huyền Chân nhân, hắn đâu biết rằng người trẻ tuổi phía sau mình đã nắm được quy tắc ngự khí phi hành, vách núi dù sâu vạn trượng, hắn cũng dám bước thẳng xuống, huống chi trước mặt còn có người dẫn đường!
Nguyên Huyền Chân nhân đang thầm đắc ý trong lòng, thì bỗng nghe thấy tiếng vạt áo phất động trong làn mây mù.
Không thể nào, hắn lại dám trực tiếp bước vào vực sâu sao?