"Mấy người Giai Dao đều là những cô gái ưu tú, không tính toán chuyện Đông Húc có nhiều người phụ nữ khác. Để hắn đau đầu một chút cũng chẳng đáng là gì!" Hứa Tố Nhã đáp lời một cách thản nhiên.
"Đông Húc nói đúng, ngươi thật sự là mẹ ruột sao?" Cát Thắng Minh cười khổ.
"Hừ, ta là mẹ ruột, nhưng ta cũng là một người phụ nữ, và sau này ta còn là mẹ chồng của mấy người Giai Dao. Các nàng chẳng khác gì con gái của ta, ta không thể bạc đãi họ." Hứa Tố Nhã nói.
"Xác thực là không thể bạc đãi các nàng." Cát Thắng Minh nghiêm túc gật đầu, rồi lại cười khổ: "Nhưng ta thật sự không nghĩ ra cách tổ chức một hôn lễ long trọng cho các nàng."
"Yên tâm đi, ngươi không nghĩ ra không có nghĩa là con trai của ta cũng không nghĩ ra." Hứa Tố Nhã khinh thường nói.