Cát Đông Húc quay sang Anthony: "Anthony tiên sinh, Nicole nợ ngươi bao nhiêu tiền?"
Anthony run rẩy, vội đáp: "Chỉ là một số tiền nhỏ, không đáng kể. Không cần trả, không cần trả."
"Không, Anthony tiên sinh. Chúng ta có câu rằng 'Thiếu nợ phải trả tiền', đó là lẽ đương nhiên. Nợ ngươi bao nhiêu, ta sẽ trả đủ, nhưng nếu ta phát hiện ngươi dùng thủ đoạn không chính đáng, có lẽ ngươi sẽ phải dành thời gian trong nhà tù để suy ngẫm về hành vi của mình." Cát Đông Húc nói với giọng lạnh lùng.
Nghe đến đây, Anthony càng hoảng sợ hơn. Mồ hôi lạnh chảy đầm đìa trên trán hắn, khiến hắn gần như không đứng vững được nữa.
"Xin lỗi, Cát tiên sinh, xin lỗi! Ta không nên áp đặt lãi suất cao, ta miễn lãi cho họ." Anthony cuống cuồng nói.