Cát Đông Húc liền trừng mắt nhìn Lâm Khôn, khiến hắn sợ hãi cúi rụt cổ, mặt tái nhợt.
Xong rồi, lần này nịnh nọt không đúng chỗ rồi!
"Ngô lão sư, đừng để ý hắn. Tên này có chút tiền là được nước nói khoác. Y phục này, nếu ngươi thích thì mua, nếu không thích, chúng ta đi dạo tiếp." Cát Đông Húc vừa nói vừa liếc nhìn Lâm Khôn, sau đó ngượng ngùng nói với Ngô Di Lỵ.
"Vâng, ta chỉ biết khoác lác, Ngô lão sư đừng trách móc!" Lâm Khôn vội vã xin lỗi.
Nhìn Lâm Khôn sợ hãi, Đồ Thừa Tài và nhân viên trong tiệm cũng kinh hãi không kém, đặc biệt là Đồ Thừa Tài, liên tục lau mồ hôi lạnh trên trán.