"Đã lâu không thấy ngươi đến thăm ta, hôm nay sao lại đột nhiên ghé qua, chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra?" Khang Nhất Vi hỏi.
"Phụ thân còn nhớ Tần Văn Lâm, thành chủ Thương Minh Thành chứ?" Khang Nguyên Võ hơi khom người, không trả lời mà hỏi lại.
"Tần Văn Lâm, ừm, ta còn nhớ, hắn thiện chiến và rất giỏi trong việc sát phạt, là một chiến tướng khá tài năng. Chẳng lẽ hắn đột phá đến Long Hổ cảnh? Điều này không có khả năng, vi phụ vẫn tự tin vào khả năng nhìn người của mình, tiềm lực kẻ này có hạn, nếu không có kỳ ngộ thì không thể nào bước vào Long Hổ cảnh." Khang Nhất Vi suy tư nói.
"Phụ thân nói rất đúng, Tần Văn Lâm đã mất mạng tại Nguyên Thú Sơn nhiều năm trước, dừng lại ở nửa bước Long Hổ cảnh. Tuy nhiên, hắn có một con gái, tên là Tần Nhã Anh, mới đây, nàng đã đột phá đến Long Hổ cảnh." Khang Nguyên Võ nói.
"Cái gì? Con gái của hắn đột phá đến Long Hổ cảnh? Nếu ta không nhớ nhầm, nàng còn rất trẻ." Khang Nhất Vi nghe vậy, liền bất ngờ đứng dậy.