"Đại tiểu thư, dù có thể cứu sống hắn, tám chín phần mười hắn cũng sẽ trở thành phế nhân. Thanh Liên Bổ Tủy Đan là linh dược trị thương của Thanh Vân Các, vô cùng quý giá, ngươi lại cho hắn..." Bà lão nghe vậy cau mày nói.
"Nếu đã gặp, chẳng lẽ có thể trơ mắt nhìn hắn chết sao? Cho hắn dùng đi!" Cô gái mặc áo trắng cương quyết.
Bà lão nghe vậy, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn lấy từ trong túi một cái bình ngọc, cẩn thận đổ ra một hạt đan dược.
Vừa khi đan dược được đổ ra, một hương thơm dễ chịu lan tỏa.
Bà lão nhìn đan dược trong tay, không nhịn được toát ra vẻ đau lòng, trong khi Cát Đông Húc lại hai mắt sáng ngời.