Khi Diệp Hiên bước qua một vạn dặm Cương Phong Lôi Hỏa, Nam Thiên Môn ở nơi xa đập vào trong mắt, hắn cũng không có chút do dự nào, trực tiếp cưỡi mây đi đến Nam Thiên Môn.
Tứ Đại Thiên Vương, kim quang che thân, đang đứng ở trước Nam Thiên Môn, lúc mà Diệp Hiên xuất hiện ở trước mặt bốn người bọn họ, Tứ Đại Thiên Vương lập tức biến sắc, vừa định tức giận lên tiếng, nhưng khi bốn người nhìn thấy rõ ràng dung mạo Diệp Hiên, cũng trực tiếp nuốt trở về lời nói tức giận trong miệng.
- Diệp... Diệp Chân Quân?
Trì Quốc Thiên Vương hoảng sợ lên tiếng, Tứ Đại Thiên Vương vội vàng khom người cúi đầu trước Diệp Hiên, thả mình cực thấp, sắc mặt mỗi người đều có chút thấp thỏm lo âu, không ngờ Diệp Hiên lại còn chưa chết, lúc này lại còn trở về Thiên Đình.
Không trách Tứ Đại Thiên Vương hèn mọn như thế, trận chiến năm đó giữa Diệp Hiên cùng Dương Tiễn kia, Tứ Đại Thiên Vương lại tự mình mắt thấy hung uy của Diệp Hiên, ký ức đến bây giờ đều vẫn còn mới mẻ, làm sao không khiến cho bốn người cảm thấy kính nể Diệp Hiên cho được?