Trái tim bị xỏ xuyên, khí tức sinh mệnh của Lê Giang Lưu đang không ngừng tiêu tán, nhưng hắn muốn biết một đáp án trước khí chết, điều này làm cho hắn ôm ngực, gắt gao nhìn Ân Thải Nhi, hi vọng đối phương có thể cho hắn đáp án.
- Giang lưu sư đệ, thật xin lỗi, ta chẳng bao giờ yêu mến ngươi, người ta thích là Vân Phi sư huynh.
Sắc mặt Ân Thải Nhi trắng bệch, nhưng vẫn cho ra đáp án, điều này cũng làm cho Lê Giang Lưu buồn bã cười thảm, trong miệng càng phát ra ra tiếng kêu khóc thê lương.
- Thì ra hết thảy đều là giả, đều là giả.
Một đạo tiên quang bỗng nhiên bộc phát ra từ trong cơ thể Lê Giang Lưu, cũng để cho hắn liều mạng lao nhanh ra ngoài chạy trốn.