Hắn kiêng kỵ không phải tu vi Diệp Hiên, mà là tâm cơ tàn nhẫn của Diệp Hiên cùng Tru Thiên kích trong tay đối phương.
Dương Tiễn tuy cuồng ngạo, nhưng hắn cũng không hề ngu xuẩn, vừa rồi cũng là bởi vì mình tự đại, để cho Diệp Hiên có cơ hội tới gần bên cạnh mình, lại còn dùng chuôi binh khí cổ quái kia đánh mình trọng thương hấp hối.
Dương Tiễn tự hỏi, sau trận chiến Phong Thần, hắn đã không có cảm nhận qua cảm giác cận kề cái chết, nhưng mới vừa rồi trong ngắn ngủi nháy mắt kia, hắn lại cảm nhận được tử vong đang phủ xuống.
Loại cảm giác này quá mức khủng bố, làm cho Dương Tiễn đều phải run sợ, hắn biết hôm nay tuyệt đối không thể bỏ qua cho Diệp Hiên, nếu như lại cho Diệp Hiên một ít thời gian lớn lên, ngày khác chính mình nhất định sẽ phải chết ở trong tay đối phương.
- Chân Quân, ngài có thể phế tu vi của hắn, nhưng cũng xin giữ lại hắn một mạng.